Tìm ra Lipopolysaccharide

Độc tính của LPS được phát hiện lần đầu tiên và được gọi là "nội độc tố" bởi Richard Friedrich Johannes Pfeiffer. Pfeiffer đã phân biệt giữa ngoại độc tố, loại độc tố được vi khuẩn thải vào môi trường xung quanh, và nội độc tố, mà ông cho là chất độc giữ trong tế bào vi khuẩn và chỉ được giải phóng sau khi phá hủy thành tế bào vi khuẩn.[1]:84 Các công trình nghiên cứu tiếp theo cho thấy việc giải phóng LPS từ vi khuẩn Gram âm không nhất thiết cần phải phá hủy thành tế bào vi khuẩn, mà đúng hơn là LPS được tiết ra như là một phần của hoạt động sinh lý bình thường trong việc vận chuyển các túi chứa ra bên ngoài màng. Các túi này cũng có thể chứa các độc tố khác và protein.[2]

Ngày nay, thuật ngữ "nội độc tố" chủ yếu được sử dụng đồng nghĩa với LPS,[3] mặc dù có một số nội độc tố không liên quan đến LPS, chẳng hạn như protein nội độc tố delta được Bacillus thuringiensis tiết ra.